“Lục Hạp” (六合) là một khái niệm xuất phát từ triết học và văn hóa Đông Á, đặc biệt trong Nho giáo và đạo Lão. “Lục Hạp” được hiểu là sự hòa hợp giữa sáu hướng của không gian, bao gồm:
- Trời (Thiên – 天): Hướng trên
- Đất (Địa – 地): Hướng dưới
- Phía trước (Tiền – 前) Hướng trước mặt
- Phía sau (Hậu – 後) Hướng sau lưng
- Bên trái (Tả – 左) Hướng bên trái
- Bên phải (Hữu – 右) Hướng bên phải
Sự hòa hợp này đại diện cho một thế giới quan toàn diện, trong đó mọi thứ đều liên kết và tương tác với nhau một cách hài hòa. Trong triết học Nho giáo, “Lục Hạp” không chỉ là một khái niệm về không gian mà còn ám chỉ sự cân bằng và hòa hợp trong mọi mối quan hệ của con người, bao gồm cả thiên nhiên và xã hội.
Ở một số ngữ cảnh khác, “Lục Hạp” cũng có thể đề cập đến các mối quan hệ hòa hợp trong một cộng đồng hay tổ chức, đảm bảo rằng mọi thành viên đều làm việc cùng nhau một cách hòa thuận và hiệu quả.
Tóm lại, “Lục Hạp” là một biểu tượng của sự cân bằng và hòa hợp toàn diện trong vũ trụ và cuộc sống, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc duy trì mối quan hệ tốt đẹp giữa con người với môi trường và với nhau.